Monday, April 28, 2014

A Day In Brighton

After a meandering train journey that took in Littlehampton and Pulborough, complete with flooded fields, we pulled into Brighton Station and I headed down the hill to meet Offsprog Two and her partner.
Offsprog One made her a brilliant Sean Paul cake for her 21st birthday, which almost tops her Alan Partridge, but not quite (the hideous fluffy grey sideburns take the biscuit). The town was swarming with police because of the EDL march but none of the thugs were about, just a lot of excited cops doing Manoeuvres and Strategies. 'Reverse, reverse! No! Yes! Orright! Stop!'
I gazed at the spectacle for a while before moving on.
I had to stay the night because the trains were so awful and my hotel was a million miles away from town, or at least it felt that way with a Telecaster on my back. But actually it was nice to walk along the seafront and look at the identical terriers that everyone seemed to have, being walked on the pebbles in the early evening. I made a mental note never to take any children to play on the beach at any point in the future, considering the quantity of dog-dump that was probably hidden amongst the flints.
Ugh. Perish the thought.
I watched the Nightingales, who are a bunch of amazingly friendly people, sound checking (sorry about the picture quality) before going for another wander- the air is just so fresh in Brighton and I wanted to drink my fill of it.
The gig filled up fast. The band have had some ace reviews for their new album and I reckon there ended up being around 150 people there by the time they came on.
I have to say, even though it was fairly daunting playing to so many black-clad chaps, they gave me a fair hearing and I was delighted that Bongo Pete and Way Out Woolfie were there to cheer me on. Offsprog One and pals showed up too and I could see their hairstyles standing out against the punkier grooming of the black-clad chaps (who, as I have mentioned, gave me my share of black-clad claps at the end of my set) (sorry).
Ted Chippington was the other support and I found him to be highly entertaining; I wasn't sure whether his confession to being daunted by the lighting was part of his act or not: Ted had to contend with disco lights or something like that, and a bigger sea of black-clad chaps as the room filled up.
Seamlessly, the Nightingales segued on to the stage and took up their positions. Robert had been eyeing up a fluorescent yellow-green shirt during the sound check but he was dressed in his Birmingham Council chic. They started up with a bang and roared through their set, song following song in a relentless tumble of noise and passion. I love the fact that they are such complex musicians yet so un-flashy at the same time; and there are so many ingredients in those songs! Walking bass lines pass by in one song, rockabilly guitar clangs through another, Fliss taps smartly on the hi-hats and then moves on to thrash the hell out of the kit, and over the top of it all, Robert croons, baas, snarls like a chainsaw, talks us though it, vocalises like no other.
'Bryan Ferry?' mused a chap standing next to me at the bar: 'No, much better'.
Everyone sings, but Robert is the un-star star: he is focused, in control, authoritative.
I want to go to his school! They learn better things there!
I have the first Nightingales album, Pigs on Purpose. I loved them then and I love them now; in their music is hidden the throes of Black Country heavy metal, the JB's of Dudley noise reconstructed into an entirely different personality and performed by four people who are all fascinating to watch.
Go to see them now!


 Pics all by self apart from one of self which is by Spinninchilli.


1 comment:

  1. Đề cập đến Sản phẩm đàn guitar fender quá chắc chắn bạn không còn lạ lẫm gì với thương hiệu Đàn ghita đến từ mỹ này. Đây được biết đến là thương hiệu Sản phẩm đàn guitar tố trên thị trường được nhiều người dùng đánh giá cao. Với thương hiệu Guitar fender sản xuất ra nhiều mẫu Đàn ghita với mức giá cả khác nhau thích hợp với từng mục đích người sử dụng thì không thể không kể đến những kiểu Đàn ghita như
    Fender CD-60SCE Guitar ,FA100....và nhiều hơn thế nữa. Chúng ta cùng tham khảo qua các mẫu tiêu biểu sau của thương hiệu đàn Đàn guitar fender như sau:

    1. Đàn guitar Fender FA-100

    Khi nói đến mẫ Đàn guitar fender này chắc khá quen thuộc người dùng vì với mẫu Sản phẩm đàn guitar này của fender thuộc giá bán tầm trung nên có nhiều cơ hội người chơi đàn sở hữu được chiếc Guitar của fender chi tiết sản phẩm Guitar AcousticFender FA-100 như: Nếu bạn cầm chiếc Fender FA-100, bạn sẽ nhận thấy ngay đó là cây đàn full size - một lựa chọn rất tốt cho cả nguời mới tập trình diễn. Dĩ nhiên cũng có lí do khi Fender đã làm đàn nhỏ bằng 3/4 đàn thường - nhưng những cây đàn đó không dành cho bạn.
    một trong số yếu uy tín khác mà bạn có thể nhận thấy ngay là giá cây Guitar này chỉ 3.650.000 đồng, tin tuyệt vời nếu bạn không có nhiều tiền mặt hoặc nếu bạn không chắc chắn niềm đam mê Sản phẩm đàn guitar này là chơi nhất thời hay chơi dài lâu.

    2. giá fender cd 60 ce

    Đây cũng chính là các nhạc cụ mẫu Đàn guitar có giá bán mềm nhất của thương hiệu fender nên dù là người học chơi Sản phẩm đàn guitar hay biểu diễn đều có thể chọn đặt cho mức giá 5tr thì khá là mềm và nhẹ nhàng chi phí cho các tay chơi Guitar.

    Acoustic Fender CD-60S là loại Đàn guitar acoustic thiết kế theo kiểu dáng cổ điển dreadnought, là lựa chọn lý tưởng cho người chơi muốn tìm Một cây đàn có âm sắc tốt. Với chất liệu gỗ thông solid, mohogany cao cấp, Fender CD-60S cho âm thanh hay, rõ, thích hợp với những người biểu diễn ở phòng trà.

    Thông số kỹ thuật Guitar Fender Dreadnought CD-60S

    - Kiểu dáng :Dreadnought
    - Cắt góc:Non-cutaway
    - mặt trước đàn:Gỗ SpruceSolid
    - Mặt sau và hông đàn: Gỗ MahoganyLaminate
    - Thanh chia âm:Quartersawn scalloped X
    - Hoàn thiện đàn:Gloss
    - Định dạng tay cầm đàn: Tay Phải

    ReplyDelete